Chuyện kể rằng Lạc Vũ Tử đã trợ giúp Lý Tư sửa lăng mộ Tần Thủy Hoàng, được phong là Mộ Vương. Đệ tử đời sau chuyên xây nên những ngôi mộ kỳ vĩ, inh vinh cho hoàng thân, quý tộc, kỳ nhân, dị sĩ, đồng thời phái người đời đời thủ hộ. Trong số đó có chín ngôi mộ lớn được tôn là “Mộ Vương chi vương”, được xưng là “Ngàn năm không bị trộm, vạn kiếp chẳng bị phá”. Uy danh vang xa bốn biển, giàu có vô cùng, giang hồ gọi họ là Mộ Vương phái.
Khi Lạc Vũ Tử mất, đã truyền lại chức vị Mộ Vương cho Đại đệ tử Mộ Dung Hưu khiến cho con cháu Lạc gia bất mãn. Hai đại gia tộc giao hẹn trước mặt Thiên tử, nếu phá giải được chín ngôi mộ kỳ vĩ thì có thể thay phiên nhau giữ chức Mộ Vương. Từ đó, tộc nhân Lạc thị rời khỏi Mộ Vương thành, tự lập môn hộ, gọi là Công Mộ phái.
Trăm ngàn năm qua, hai đại môn phái thế như nước với lửa, công-thủ giằng co. Trên giang hồ, phường yêu ma trộm cắp thèm thuồng bảo tàng của mấy ngôi mộ kỳ vĩ mà triều đình, quan phủ cũng ham muốn tranh giành ngôi vị Mộ Vương. Nhất thời, giữa công-thủ-đạo-bổ, bốn đại thế lực sóng gió nổi lên, sát cơ tứ phía, hình thành nên một chốn Võ lâm Mộ phái kinh tâm động phách.