Mẹ mất, chú bé Điền Kính rời khỏi Tây An đến thảo nguyên Tây Tạng, bắt đầu cuộc sống với người cha mà cậu chưa biết mặt. Cha cậu, ông Lạp Cách Ba, là một bác sĩ. Ông đã rời thành phố đến sống ở Tây Tạng từ khi còn trẻ để chữa bệnh cho cộng đồng người nghèo tại đây, nơi rất cần những bác sĩ như ông. Để giúp cha, Điền Kính đi chăn cừu. Trong khi đang học cách chăn cừu, cậu bị chó sói tấn công và được một chú chó ngao Tây Tạng lông vàng cứu sống. Từ đó, người và vật, Điền Kính và chó ngao (Đa Cát) nương tựa vào nhau để thích nghi với hoàn cảnh mới...